Hôm nay, nhân một ngày đầy cảm xúc, tôi có dịp nhìn lại cuộc đời mình - một cuộc đời đầy ô nhục và hổ thẹn.
Sinh ra trong một gia đình có tri thức và tiền bạc, tôi không nối nghiệp kinh doanh của bố mà cũng chẳng đi con đường học vấn như mẹ. Tự thân tôi không sa vào cờ bạc, rượu chè, ma túy nhưng sau này tôi gần như trải qua tất cả vì nghiệp chướng của mình: trở thành nô lệ tình dục khổ dâm.
Năm lớp 8, vì dâm đãng, tôi lần đầu chổng đít lên cho người ta đụ rồi đâm ra nghiện.
Năm lớp 9, vì dâm tới mức tiếng lành đồn xa, tôi bị người ta lừa, hẹn ra chỗ vắng rồi cưỡng hiếp dã man.
Ba năm cấp 3, tôi trốn tránh làm tình vì sợ nhưng lại sa vào phô dâm và gần như không thể xuất tinh nếu không video call với người lạ trong trạng thái trần truồng.
Đại học năm nhất, tôi lần đầu hẹn chơi với vài boss, xui xẻo gặp toàn người nghiệp dư.
Cũng năm đó, tôi chính thức gặp người thay đổi cuộc đời mình. Tôi bị người ấy phát hiện do viết chữ tục tĩu và quấn dây võng lên người nên người ấy uy hiếp, bắt tôi làm slave và bước vào cuộc huấn luyện kéo dài 10 năm.
10 năm đó phải chia thành 6 năm đầu và 4 năm cuối.
6 năm đầu, tôi lần lượt học các bài học vỡ lòng của một slave chuyên nghiệp: học làm tình, học cách phục vụ đàn ông, học cách chịu đau lẫn chịu đựng, học bú cặc, học cách im lặng, học cách thụ hưởng khoái cảm trong đau đớn, học cách hủy hoại lòng tự tôn của con người... song song với đó là chế độ huấn luyện nghiêm ngặt và toàn diện khiến tôi dần thay đổi từ cơ thể sinh học đến tính cách, tâm lý và tư tưởng.
6 năm đó, cơ thể tôi to ra, cơ bắp hơn, núm vú ngày càng to và thâm, lỗ lồn ngày càng rộng, cơ thể cực kỳ nhạy cảm và ngày càng nhiều sẹo. Tôi được huấn luyện hầu hết các trò với cường độ ngày một cao hơn. Bộ óc tôi gần như không còn suy nghĩ nào khác ngoài tình dục. Nói cách khác, tôi gần như không thể sống thiếu cặc đàn ông, từ bị ép buộc trở thành vô cùng thuần phục và tự nguyện.
Đó cũng là lúc tôi đang có cuộc sống ổn định, thu nhập tốt, giữ vị trí leader của một công ty lớn ở Sài Gòn và phải đưa ra quyết định vô cùng khó khăn: tiếp tục cuộc sống ổn định hay từ bỏ tất cả, trở thành dog để boss nuôi nhốt toàn thời gian và cắt đứt hoàn toàn các mối quan hệ với thế giới bên ngoài. Và chắc các bạn không khó đoán, 4 năm sau của tôi chính là như thế.
4 năm đó là quãng thời gian vô cùng khủng khiếp khi tôi lần đầu làm quen cuộc sống mới nhưng cũng đưa tôi đến đỉnh cao sung sướng và viên mãn của 1 nô lệ tình dục khổ dâm khi đã quen với nó.
4 năm đó ngày nào tôi cũng sống trong chuồng chó, bị xích cổ, đeo kẹp vú, khóa cu và butt plug; làm toàn bộ việc nhà, phục vụ boss từ tình dục đến chăm sóc đời thường, hiến dâng boss từ thể xác đến linh hồn. Khi chán chê tôi, boss bắt đầu đưa tôi đi khách, bao gồm khách chơi bạo dâm, và đăng toàn bộ ảnh, clip huấn luyện tôi trong nhiều năm lên một nền tảng trả phí để kiếm thêm tiền. Bạn bè boss hầu hết biết tôi, có thể qua nhà boss để cưỡng hiếp tôi bất cứ lúc nào họ muốn hoặc thậm chí mượn về nhà sử dụng vài ngày nếu tôi không có lịch đi khách.
4 năm đó tôi bị số đàn ông lẫn phụ nữ chơi nhiều gấp mấy lần 6 năm trước cộng lại, bị sử dụng theo những cách không thể ngờ tới ở bất cứ đâu: trong biệt thự, ngoài vườn, đi cắm trại, trong xe hơi... Tất nhiên phần lớn trong số họ đều rất biến thái nên chơi gần như không sót trò gì, từ cưỡng hiếp tập thể, xỏ kim máu me, fisting cả cánh tay, ăn cứt tập thể, xỏ hơn chục cái khuyên khắp cơ thể... đến uống cả chục lít nước tiểu trong 2 ngày.
Tròn 10 năm, thay vì một món quà hay dấu mốc kỷ niệm nào đó, người ấy bất ngờ thông báo từ nay tôi được tự do vì người ấy sẽ ra nước ngoài định cư, đoàn tụ với bố mẹ. Người ấy quyết định không mang tôi theo để tránh rủi ro về mặt pháp lý ở bản xứ.
Sau cái ngày người ấy rời đi, tôi sống những ngày còn tệ gấp nhiều lần lúc bị hành hạ, tra tấn nghiêm trọng nhất. Tất cả dấu vết của 1 nô lệ khổ dâm trong 10 năm của tôi bỗng lành đi một cách nhanh chóng, từ các lỗ xỏ khuyên tới lỗ đít, chỉ có trái tim tôi là trống trải và hụt hẫng đến tột cùng. Không một ai trên đời này có thể mang lại tôi cảm giác như vậy nữa, tôi có tự chơi bao nhiêu cũng không thể sống lại như 10 năm qua.
Mất hơn 2 năm, tôi mới lại tìm thấy em bé boss của hiện tại ở cái tuổi U40. Em quá nhỏ, lúc quen tôi chỉ mới 16 tuổi, bây giờ mới là 18 tuổi. Một em bé có máu S bẩm sinh vô cùng bạo lực và nhẫn tâm, slave nữ chạy hết nên đành thu nhận tôi làm chỗ để xả cơn nứng, vừa hay thắp lại trong tôi cảm xúc về BDSM.
Đôi khi tôi nghĩ: Sau tất cả những gì đã trải qua, tôi còn lại gì? Tôi không biết. Nhưng tôi chắc chắn mình không hối hận, và tôi biết cả việc em bé boss hiện tại cũng sẽ bỏ tôi mà đi vào một ngày nào đó như người ấy mà thôi. Vì vậy, để không hối tiếc, tôi đang tập sống chấp nhận và chịu đựng mọi thứ từ em một cách dữ dội và tàn bạo nhất hàng ngày... Xin em hãy thẳng tay làm mọi thứ, đừng bao giờ thương tiếc những con cẩu nô đang quỳ rạp dưới chân em.
Sài Gòn, 22/7/2025.
Trần Tùng Slave.